Tháng gần cuối năm với cái se lạnh đầu mùa, từng cơn gió lạnh phảng phất khiến người ta muốn chậm lại một chút để cảm nhận mọi thứ rõ ràng hơn. Thu đi qua khoác lên vạn vật chiếc áo nhuốm màu cảm xúc và những tâm sự miên man phả vào trong mùi hoa sữa thoang thoảng. Tiết trời ấy như khơi dậy ở lòng người nỗi buồn, nỗi nhớ về những điều xưa cũ. Cái lạnh không làm ta trở nên xa cách mà còn khiến ta xích lại gần nhau hơn bởi sợi dây gắn kết mang tên “tình thầy trò” trong ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11.
Chúng ta vẫn thường nghĩ về một ngôi nhà, mà dù cho ngoài kia có là phong ba, là bão tố thì đó vẫn là nơi cuộc sống bắt đầu và tình yêu thương không bao giờ kết thúc. Nhưng bên cạnh đó, vẫn còn một ngôi nhà không kém phần thiêng liêng trong suốt cuộc đời của mỗi người, ngôi nhà ấy chính là mái trường mến yêu, nơi gìn giữ và ôm ấp bao kỉ niệm đẹp của tuổi học trò, đó còn là nơi ta được dạy dỗ nên người.
Nếu nói rằng: “Học sinh là mùa xuân của tương lai, là thế hệ tiên phong của đất nước” thì thầy cô chính là người trồng cây, là người lái đò thầm lặng đưa học sinh cập bến đò tương lai. Trong những năm tháng của tuổi trẻ, chúng ta trải qua biết bao mùa nắng, mùa mưa, những đắng cay, ngọt, bùi,... Nhưng hình ảnh thầy cô vẫn luôn trở thành điểm sáng khơi gợi trong lòng mỗi người con học sinh, bởi thầy cô là những người cha, người mẹ thứ hai, là người đưa nền tảng tri thức đến với thế hệ học sinh.
"Có một nghề bụi phấn dính đầy tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây trên đất
Lại nở cho đời những đóa hoa thơm "
Dưới đây là bài viết của em Hoàng Đăng Khoa - Lớp 5A5
Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền
Trong mắt em cô Vũ Thị Vân – giáo viên chủ nhiệm lớp 5A5 của chúng em giống như lời bài hát, cô là người mẹ hiền từ của chúng em ở trường. Năm nay là năm học với rất nhiều kiến thức mới và khó đối với em và các bạn. Nhưng qua lời giảng của cô mà những bài toán khó dần trở nên hứng thú, những câu văn ngày càng sinh động giúp chúng em có nhiều bài văn hay.
Đối với em lúc đầu em chỉ tập trung làm bài sao cho đúng, cô đã nhắc nhở và rèn luyện để em vừa làm bài đúng vừa biết trình bày đẹp. Điều đó không chỉ giúp em có thành tích tốt trong học tập mà còn rèn luyện được cho em tính cẩn thận hơn trong cuộc sống.
Em chưa bao giờ gặp một cô giáo nào hiền như cô mà các bạn học sinh vẫn rất nghe lời. Em biết cô qua rất nhiều câu chuyện kể của anh trai em. Ngày trước anh trai của em cũng là học sinh của cô. Năm anh trai em học cô là năm dịch Covid 19 diễn biến phức tạp, khi đó các anh chị phải học online. Anh kể rằng có nhiều bạn bố mẹ phải đi làm nên không ở cùng để kết nối mạng được. Nhưng cô rất tận tâm, cô vẫn dạy cho đa số các bạn học ban ngày, còn các bạn kia chờ đến tối có bố mẹ về kết nối mạng thì cô dạy sau, quan điểm của cô là không để bạn nào bị bỏ rơi.
Thật trùng hợp, năm học này của chúng em cũng có một biến cố xảy ra ngay tuần đầu khai giảng. Đó là cơn bão Yagi – cơn bão rất mạnh đã đổ bộ vào quê hương chúng em. Cơn bão đó rất lớn, gây ra rất nhiều thiệt hại cho nhân dân và làm em rất sợ. Nhiều cây đổ, nhà đổ và lớp học của chúng em cũng bị ảnh hưởng một phần. Vì mất điện mà mọi người không ai liên lạc được với nhau. Đến khi có điện cô đã nhắn tin hỏi thăm gia đình chúng em, lo lắng cho chúng em rất nhiều. Khi cơn bão đi qua em và mẹ ra trường thì cô đã một mình dọn dẹp lớp xong rồi. Sau bão là lũ lụt, trong khi các lớp khác còn nghỉ thì cô đã khảo sát xem chúng em có đủ thiết bị để học online không. Những điều đó khiến em thật cảm động. Lúc nào cô cũng lo lắng cho chúng em, cô quan tâm chúng em.
Cô không chỉ là cô giáo dạy em làm toán, làm văn. Mà cô còn dạy em rất nhiều bài học về cuộc sống. Cô luôn biết cách khích lệ động viên để mỗi học sinh trong lớp phấn đấu tốt hơn mỗi ngày. Dưới sự dạy bảo của cô kiến thức lớp 5 không còn đáng sợ nữa, chúng em thấy vui vẻ sau mỗi giờ học ý nghĩa.
Em muốn nói với cô: em và các bạn lớp 5A5 yêu cô thật nhiều. Cô mãi mãi là người mẹ thứ hai của chúng em. Em chúc cô luôn cười và hạnh phúc!
Bài viết của em Hoàng Khánh An - Lớp 5A5
Tôi là một cậu học trò đang học lớp năm. Trước đây, tôi là một học sinh ham chơi, không chú tâm nghe lời thầy cô giảng bài, thường hay nói chuyện, làm việc riêng trong giờ học. Năm bước vào lớp Bốn, đã trở thành một năm bước ngoặt của tôi, từ một cậu học trò thường xuyên mất tập trung trong giờ học tôi đã trở thành một người chăm chỉ học hành, hoàn thành xuất sắc chương trình học tập. Bởi vì tôi đã được một người cô tận tình chỉ dạy, cô ấy là cô Thái, cô giáo chủ nhiệm lớp 4A5 năm học 2023-2024.
Cô Thái có khuôn mặt tròn trịa, phúc hậu, nụ cười của cô luôn rạng rỡ như ánh nắng của mùa thu. Giọng nói của cô nhẹ nhàng, trầm ấm. Thích nhất là mỗi lần nghe cô đọc diễn cảm các tác phẩm trong sách Tiếng Việt cho cả lớp nghe. Cô là một người giản dị, từ trang phục cô mặc cho tới những lời giảng bài của cô cũng vậy.
Tôi là một cậu học trò thường xuyên viết ẩu, thường xuyên viết sai, gạch xóa. Thay vì nghiêm khắc nhắc nhở, cô thường động viên tôi trước khi đưa ra lời khuyên bảo: “ Câu văn của em sẽ trở nên hoàn hảo nếu em viết nắn nót cẩn thận hơn”, hay “ Bài toán này An đã làm ra kết quả đúng và nhanh, tuy nhiên sẽ tuyệt vời hơn nếu An viết sạch đẹp”. Mỗi lần đọc nhận xét của cô, tôi thấy rất vui vì được cô khen ngợi và thầm nhắc nhở mình cố gắng hơn nữa để cô không còn phải bận lòng vì những lỗi cẩu thả của mình.
Trong kì thi Toán IKMC, tôi luôn nghĩ mình sẽ không làm được và có vài lần xin cô bỏ cuộc nhưng cô đã luôn ân cần cổ vũ, chỉ bảo thêm nhiều phương pháp giải đề toán tư duy. Nên tôi đã mạnh dạn vượt qua trở ngại trong lòng để bước đến kì thi với một phong độ tuyệt vời nhất. Kết quả cuộc thi tuy chưa giành được giải thưởng như kỳ vọng, nhưng tôi đã vượt qua và đã chiến thắng chính mình. Tôi nghĩ rằng, chặng đường mà tôi cần bước tiếp sẽ còn rất dài, và trên những hành trình ấy sẽ luôn có sự đồng hành của nhiều thầy cô nữa trong cuộc đời của chính tôi. Nhưng có lẽ mỗi khi nhớ về tuổi thơ thì cô Thái sẽ luôn là hình ảnh người cô ấm áp, tận tâm giúp tôi trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình. Tôi chợt nhớ tới một câu nói nổi tiếng: Người giáo viên chính là những kỹ sư tâm hồn ươm mầm cho bao thế hệ. Cô Thái không chỉ là cô giáo mà cô chính là người bạn tâm hồn của tuổi thơ tôi.
Tháng 11 về, một mùa tri ân thầy cô nữa lại đến, đây cũng là năm cuối cùng tôi được học dưới mái trường Tiểu học Nam Sơn. Tôi luôn biết ơn và trân trọng những người thầy, người cô đã đồng hành, dẫn dắt tôi trên chặng đường vừa qua. Qua đây, tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới tất cả thầy cô nói chung và cô Thái nói riêng: Cảm ơn các thầy cô đã dạy dỗ em, em vô cùng biết ơn và trân trọng những tình cảm trân quý của thầy cô.